| Đinh Tuấn Minh |
(Ý kiến trên TBKTSG 17.01.2013)
Hiến pháp của một quốc gia được thiết kế về
cơ bản có bốn nội dung. Nội dung thứ nhất là xác lập những quyền mà người dân
quốc gia đó đáng được hưởng. Nội dung thứ hai là xác lập những nghĩa vụ mà người
dân phải tuân thủ. Nội dung thứ ba là cách thức tổ chức bộ máy nhà nước để bảo
vệ những quyền mà người dân được hưởng và cưỡng ép người dân phải thực thi các
nghĩa vụ. Vì nhà nước là bộ máy được người dân trao cho quyền lực cưỡng chế để
thực thi việc bảo vệ các quyền mà người dân đáng được hưởng cũng như các nghĩa
vụ mà người dân phải tuân thủ nên hiến pháp cũng có thêm một phần nội dung nữa
là các qui tắc hạn chế lạm dụng quyền lực của các cơ quan nhà nước làm phương hại
đến các quyền của người dân. Có nhiều quốc gia, phần quyền và nghĩa vụ của người
dân được tách riêng (Tuyên ngôn về quyền con người) khỏi hiến pháp, tức hiến pháp chỉ hướng vào các qui tắc tổ chức
bộ máy nhà nước và hạn chế sự lạm quyền của nhà nước.